Teen Vn 9x
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Teen Vn 9x


 
Trang ChínhTrang Chính  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng Nhập  

 

 Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá

Go down 
5 posters
Tác giảThông điệp
lớp phó kỉ luật
quản trị viên thử việc
quản trị viên  thử việc
lớp phó kỉ luật


Nữ
Tổng số bài gửi : 172
Thú nuôi : Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá 1
Registration date : 30/06/2008

Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá Empty
Bài gửiTiêu đề: Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá   Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá EmptyWed Jul 09, 2008 12:09 pm

Tiếng mưa rơi tí tách khẽ xâm nhập vào giấc mơ nó, cùng lúc nó nghe những tiếng bước lộp độp của đôi bàn chân bé xíu. Cô bé con chạy đến và ôm chầm lấy nó, cười khanh khách khi nó đu cô bé lên, mái tóc đỏ của cô bé rực lên trong ánh nắng như một bông hoa hồng.

" Anh làm con bé đau mất," - Hermione nói, zọng tỏ ra nghiêm khắc dù Ron có thể nghe được tiếng cười trong zọng cô ấy.

"Không đâu," – nó vừa nói vừa cười - "Con bé thích thế mà. Fải không con ?"

"Cao nữa đi, ba ơi"

"Ôi, Rose (bông hồng) bé nhỏ của ba" – nó nói, đưa cô bé cao hơn và quay vòng vòng.
Tiếng cười khanh khách dần chuyển thành tiếng đĩa loảng xoảng, bất ngờ kéo Ron ra khỏi zấc mơ ấm áp mà quay trở về với hiện tại lạnh lẽo và khó chịu trên chiếc zường cũi. Nhăn nhó, nó đưa tay lên cọ cọ mặt cho tỉnh táo, cố trở về với những thứ xung quanh. Nó nghe thấy tiếng Harry đang ngáy o o ở zường bên cạnh, nhưng không cần nhìn nó cũng biết chiếc zường còn lại trống hoác (sao bít hay thế ). Đúng như nó đoán, Hermione đã thức dậy và đang làm điểm tâm. Những chiếc tách trên tay cô khẽ kêu leng keng khi cô nàng băng qua nhà bếp trong lều.

Rose – ở đâu xuất hiện vậy nhỉ? Nó đã nhiều lần mơ về Hermione trước đó – nhiều năm trước, nếu nó nhớ đúng – và nó vẫn rất vui vì Hermione chả bao zờ tỏ ra hứng thú với Legilimency. Nó chưa từng có zấc mơ nào zống vậy, nhưng, zấc mơ này rất thực. Đó là một cảm zác rất dễ chịu….được cùng với Hermione…và cô bé nhỏ tươi cười, bình yên và hạnh fúc. “Rose…thật là một cái tên đẹp cho một cô bé,” – nó lẩm bẩm, tự hỏi không biết zấc mơ đó có quay trở lại nếu nó ngủ tiếp không.

“Ron?” – Tiếng Hermione cắt ngang luồng suy nghĩ của nó và nó lắc lắc đầu để khỏi phải suy nghĩ tiếp. “Ron, bồ nói cái gì phải không?” – Hermione khẽ hỏi.

“Ừ…ơ…không,” – nó nói khẽ - “Chỉ là mơ thôi.”
Hermione mỉm cười, gây nên cái cảm zác rung động quen thuộc lan toả từ ngực nó cho tới dạ dày, và sau đó cô nàng lại quay đi pha trà. Ron thay áo nhanh chóng, fấn chấn lên bởi nụ cười của Hermione – nụ cười chân thành đầu tiên mà cô ấy cười với nó từ khi nó quay trở lại. Nó lại bên cùng Hermione vài fút sau, cầm lấy tách trà mà cô nàng đưa cho nó. Từ khi…điều đó…với cái mề đay chết bầm, nó vẫn không chắc nó với Hermione đã ở đâu hay liệu cô nàng có còn giận nó hay không.

“Nó có đẹp không?” – cô nàng hỏi, nhìn xuống tách trà.

“Nó nào đẹp?” – Ron hỏi lại, kinh ngạc.

“Zấc mơ của bồ ấy,” – Hermione nói với zọng chùng xuống – “Nó có đẹp không?”

“Àh, zấc mơ,” – Ron nói, cảm thấy hai lỗ tai nóng bừng trong khi nó nhớ lại chút gì đó về zấc mơ. – “Ờ, đẹp. Nó quả là rất thực,” – nó nói một cách thích thú. Giờ chưa fải lúc để nói với cô ấy rằng nó đã mơ về cô ấy…về tụi nó…cùng với một đứa nhỏ. – “Bồ ngủ ngon chứ?” – nó hỏi nhanh, hi vọng Hermione sẽ không quan tâm đến zấc mơ của nó nữa.

“Ừ, ngon,” – cô nàng nói, lại cúi nhìn chiếc tách, – “Khá hơn sau một khoảng thời zan dài. Mình đã không nghĩ mình sẽ cùng…” – Hermione nhìn sang Harry, vẫn ngủ (ngủ nhìu thế ). – “Cám ơn bồ,” – cô nàng nói đột ngột, nhìn lại nó.

“Vì điều gì?”

“Vì đã ủng hộ mình tối qua,” – cô nói, ngón tay cạ cạ vào bàn. – “Cái…truyền thuyết đó cám dỗ bất kì ai và..” – cô nàng bỏ lửng câu nói và lại nhìn sang Harry, không zấu được vẻ lo lắng.

“Mình không nghĩ là cụ Dumbledore muốn chúng ta đi tìm Hallows (ghét cái từ BBTT lém ),” – Ron nhún vai nói. – “Đó là lý do vì sao thầy để lại cho bồ cuốn sách thay vì nói với Harry về những cái đó. Thầy biết là bồ sẽ nghi ngờ và zữ Harry khỏi – ”

“Không thể nào. Chúng không thực,” – Hermione nhấn mạnh.

“Cái áo choàng của Harry.... ” – nó lại nói tiếp nhưng Hermione ngắt lời, lắc lắc đầu.

“Bồ không thể đem người chết trở về, Ron” – cô nàng nói – “Không pháp thuật nào làm được!”

Ron đưa tay lên vò đầu và hít 1 hơi thật mạnh. Nó nhìn thấy được là Hermione đang lo sợ, nhưng bọn chúng nó không thể zúp gì được cho Harry nếu chúng không cùng hành động – “Dù cho mấy cái đó có thực hay không, cụ Dumbledore vẫn muốn chúng ta biết về chúng,” – nó nói, ngoái nhìn để chắn chắn rằng Harry vẫn còn đang ngủ. – “Mình nghĩ đó là một lời cảnh báo.”

“Cảnh báo?” – Ron nghe thấy sự nghi ngờ không lời nhưng vẫn tiếp.
“Kẻ-mà-ai-cũng-biết đang cố tìm cây đũa fép đễ đánh bại Harry,” – Ron nói, zọng chùng xuống. – “Đó là lý do hắn bắt cóc Ollivander. Cây Đũa Thần Trùm được biết là bất khả chiến bại. Cụ Dumbledore có thể đã biết trước được thế nào hắn cũng đuổi theo cây đũa.”

“Chúng ta không thể đuổi theo Kẻ-mà-ai-cũng-biết được cho đến khi mấy cái Horcruxes bị huỷ đi hết!” – Nghi ngờ và sợ hãi khiến cho cô nàng lớn tiếng, và cô nàng nhanh chóng nhìn quanh trước khi thì thào trở lại, – “Vậy chúng ta fải làm gì bây giờ?”

“Đi tìm Horcruxes,” Ron đáp, chống tay – “Đó là những gì cụ Dum muốn chúng ta hành động. Chúng ta không thể làm gì đối với cây đũa.”

“Dù sao thì đó cũng chỉ là truyền thuyết, ” – Hermione nói nhỏ, dù Ron vẫn có thể nhận thấy cái rùng mình chạy xẹt qua cô nàng. – “Cây đũa chỉ thật sự mạnh khi kẻ sử dụng là kẻ mạnh.”

“Truyền thuyết mà cụ Dum muốn chúng ta biết,” – Ron lặp lại, không chắc chắn lắm nếu như Hermione đang cố thuyết fục nó.

Bọn nó ngồi yên lặng trong chốc lát, nghe tiếng mưa rơi trong khi Ron đang cố gắng chống lại mấy cái nghi ngờ còn lởn vởn. Nếu Kẻ-ai-cũng-biết tìm thấy chiếc đũa thần rồi sao…nó không muốn nghĩ về điều đó. Làm sao Harry có thể đánh bại được cây đũa bất khả chiến bại?? Chúng nó chỉ còn cơ hội là mấy cái Horcruxes được tìm thấy và huỷ đi trước khi…

Chúng nó fải lên đường. Ở đâu lâu quá không fải điều sáng suốt (nếu không mún nói là wá ngu ). Hermione cũng cho rằng như thế. Cô nàng đang gói ghém đồ đạc. Cô nàng rất hốt hoảng.

Khi Harry đã dậy, chúng nó cuốn cái lều lại và di chuyển trong cơn mưa ảm đạm. Mưa như trút nước cứ bám theo dai dẳng đến tận bờ biển, nơi chúng nó dựng lều tối hôm đó. Chúng nán lại trong suốt một tuần, ở cái vùng đấy ẩm ướt, cô quạnh và tẻ nhạt. Không khí càng thêm u ám bởi cái sự háo hức về Deathly Hallows của Harry và không có gì, kể cả sự không tin tưởng của Hermione và mối nghi ngờ dai dẳng của Ron, có thể làm xoay chuyển nó. Thậm chí sự bí ẩn về con hươu bạc, điều mà Ron đang cố xác định, dường như không còn quan trọng với Harry nữa. Ron có thể biết được là vết sẹo của Harry vẫn đang đau nhức vì nó biết Harry đang cố để theo dõi xem Kẻ-ai-cũng-biết đang muốn làm gì, dù cho thằng nhóc này cứ cố zấu. Harry biết Hermione sẽ không đồng ý và cô nàng đã lo lắng quá nhiều về mấy cái Hallows cứ ám ảnh Harry.

Nhiều tuần trôi qua, thái độ hờ hững của Harry tăng lên và Ron thấy nó như fải gánh vác cả bọn, chính nó cũng bất ngờ. Ron chưa bao zờ nghĩ nó lại đang trong tình trạng như vậy bởi vì Harry luôn luôn là đứa dẫn đầu (kì cục ). Dù sao thì, khi mà bây zờ Harry đang lao vào lờ đờ và Hermione thì cứ càng lúc càng stress, Ron tự thấy nó không còn sự lựa chòn nào khác. Hy vọng cái mớ bòng bong này chấm dứt càng sớm càng tốt. Chúng nó fải đi tìm mấy cái Horcruxes mà nó nợ hai đứa thời zan nó bỏ đi mà, fải không?
Nó cảm thấy một trách nhiệm của nó bây giờ, khi Harry thì ko còn suy nghĩ gì khác ngoài Hallows và mặc cảm lỗi lầm của nó trong quá khứ thôi thúc, là fải dẫn dắt cả bọn trong suốt hành trình còn lại.

“ Chỉ còn ba cái Horcruxes nữa thôi,” – Nó nói – “Tụi mình cần fải lên kế hoạch lại. Nào nào! Có còn chỗ nào mà chúng ta chưa tới không? Hay là xem xét lại hết…”

Hẻm Xéo, trường Hogwarts, nhà Riddle, Borgrin và Burkers, Albania, bất kỳ nơi nào mà Tom Riddle đã từng sống, hoạt động, thậm chí là chỉ cần có bén mảng tới, Ron và Hermione lục soát hết, còn Harry, chỉ tham gia khi Hermione thúc giục. Nó biết Harry lúc này chỉ muốn được yên một mình để có thể cố gắng đọc xem Kẻ-ai-cũng-biết nghĩ gì.

“Chắc mấy bồ không biết,” – Ron nhắc lại – “Upper Flagley là một ngôi làng phù thuỷ, hắn rất có thể đã đến đó. Tới đó và thám thính thử xem nào.” – Nó không nhớ hết được là tụi nó đã đi tới những cái làng nào rồi, nhưng dù sao bây giờ cũng cần phải nghỉ ngơi đâu đó.

Việc dò la ở một nơi nhiều phù thuỷ càng làm tăng nguy cơ tụi nó bị bọn TTTT túm cổ. Ron chỉ muốn tụi nó có thể tránh xa đc mấy chốn nguy hiểm như thế này, nhưng bây giờ, tụi nó không còn lựa chọn nào khác. Horcruxes không thể tự rơi vào tay tụi nó. Đi tới Upper Flagley, tụi nó nhanh chóng tìm nơi ẩn náu.

“Một vài kẻ có thể xấu xa như bọn giám ngục,” – Ron nói nhanh khi cả bọn băng qua chỗ ẩn náu.

Sau đó tụi nó chia nhau ra. Hermioneđi thăm dò xem Tom Riddle liệu có từng sống hay có tài sản gì ở đó không. Ron và Harry thì cố gắng thu thập thông tin gì đó từ mấy người dân làng. Ron nó không thích cái ý kiến để cho Hermione đi một mình (hehehe ), nhưng Hermione thì cho rằng như vậy sẽ đỡ tốn thời gian hơn và Harry cũng đồng ý như vậy. Khi tụi nó đã quán triệt kế hoạch, Hermione giúp tụi nó cải trang để có thể hoạt động thoải mái. Cô nàng tự biến cho mình có một mái tóc vàng hoe quăn tít, lông mày mỏng hơn và có đội mắt xanh lam. Còn Ron, tóc bây giờ vừa nâu vừa xoăn, bộ râu dài, mũi vừa ngắn vừa rộng và cặp lông mày thì rậm. Cả hai đứa đều đồng ý rằng đối với Harry, an toàn nhất vẫn là núp dưới áo tàng hình, vết sẹo sẽ làm Harry bị nhận ra ngay.

“Cái bộ râu này làm mình fát bệnh,” – Ron càu nhàu với Harry khi Hermione đã đi khỏi – “Mình chỉ ước sao cô ấy đừng để nó quá lâu.”

Harry bật cười khúc khích còn nó thì chỉ mong mọi thứ sớm trở lại bình thường. Nhưng Harry bỗng thay đổi ý định.

“Bồ cứ đi trước đi. Mình sẽ ở đây trông chừng Hermione cho,” - Harry nói nhưng Ron thì biết chắc rằng chả có gì khác cả. Có thể Harry sẽ trông chừng Hermione
nhưng chính vẫn là Harry muốn có thời gian một mình để lại cố đọc suy nghĩ của
Kẻ-ai-cũng-biết.

“Được thôi,” – nó nói, cam chịu – “Mình sẽ đi vòng vòng quanh mấy cái shop ở đây để xem xem có tin tức gì không.”
Về Đầu Trang Go down
lớp phó kỉ luật
quản trị viên thử việc
quản trị viên  thử việc
lớp phó kỉ luật


Nữ
Tổng số bài gửi : 172
Thú nuôi : Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá 1
Registration date : 30/06/2008

Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá Empty
Bài gửiTiêu đề: tiếp tiếp   Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá EmptyWed Jul 09, 2008 12:11 pm

Ron lược lờ quanh làng, đầu óc nó cứ bay vèo vèo vì nó chẳng thể nào quyết định xem fải làm gì. Nó không thể nào lôi được Harry ra khỏi cái cám dỗ đó. Nó chưa bao giờ thấy Harry như vậy, kể cả trong mấy năm học. Tụi nó fải cùng nhau hành động, nhưng bây giờ Harry chỉ quan tâm tới mấy cái Hallows ngu ngốc đó ( ). Ron đã bắt đầu suy nghĩ như Hermione, chúng nó đã không nên đến chỗ Xenophilius Lovegood mới fải.

Nó xoay sở để mua một tờ Nhật báo Tiên tri để rồi nhận ra rằng mấy cái tin tức trong đó càng ngày càng lá cải. Dù vậy vẫn còn khá hơn là cóc có cái gì nên nó nhét tờ báo vào túi và đi vào cửa tiệm đầu tiên nó thấy, với hi vọng ít ra cũng nghe ngóng đựơc cái gì đó hữu dụng. Cửa hàng này có bông hoa và trái tim màu hồng loè loẹt fủ kín tường và đầy rẫy mấy bông zấy rơi lả tả xuống từ trần nhà. Ron nghĩ nhanh và dạo quanh quanh và nó trông thấy một thằng lùn cáu kỉnh đang đeo một cặp cánh vàng và vác theo một cây đàn hạc. Choáng ngợp trong cái không gian đầy hồng, nó lắc lắc đầu để quay về với thực tế rồi lấy tờ Nhật báo Tiên tri ra khỏi túi.

“Ngày Valentine,” – nó lẩm bẩm. Vậy là đã hai tháng kể tứ lúc nó quay trở về rồi ư? Đã hai tháng mà nó vẫn chưa kể gì cho Hermione cả. Dù cho bây giờ tụi nó vẫn đang đi cùng nhau giúp đỡ Harry, tụi nó vẫn không thể trò chuyện như hồi còn ở Hogwarts được. Nó ghét cái cảm zác này. Nó biết dù cho mọi việc có vẻ đã bình thường nhưng thật ra vẫn có cái gì đó không ổn. Cái màu hồng này làm nó thấy mệt quá, nó nghĩ nó cần fải nhanh chóng rút ra khỏi cái tiệm này thôi. Nó bước vào đây là để nghe ngóng tình hình, và nó không thể để phí thời gian vào mấy cái suy nghĩ vớ vẩn này được.

Nó băng qua khu thiệp và lấy lên một tấm. Có hai cô gái đứng cạnh đó đang thì thầm rủ rỉ, vừa chọn thiệp. Vài fút sau, nó fát hiện ra bọn họ chả nói cái gì quan trọng hơn chuyện chọn thiệp gì cho bạn trai. Ron bỗng nhớ tới Parvati và Lavender, nhưng sau đó ngưng bặt và cho rằng nó không cần fải nhớ lại mấy điều đó. Nó đặt lại tấm thiệp và và đến một khu khác, nơi nó thấy có 1 cặp đàn ông và fụ nữ đang say sưa bàn tán cái gì đó.

“Tôi không biết tôi có quấy nhiễu mọi việc không” – người đàn ông nói, – “Không phải ai cũng thích mừng cái ngày này”.

Âm thanh có vẻ nghiêm trọng, Ron tiến lại gần hơn nữa và bốc đại lấy một tấm thiệp để ngắm trong lúc lắng tai nghe. Một pài thơ sến trên tấm thhiệp đang cầm làm nó phì cười nhưng nó fải cố nhịn và zả bộ nhưng đang đọc nghiêm túc.

“Đây không fải là vấn đề có mừng hay không,” – người fụ nữ trả lời, – “Anh fải cho cô ấy biết cảm zác của anh. Anh không thể trốn tránh. Hãy nói cho cô ấy biết.” – Bà ta vớ lấy một tấm thiệp rồi đưa cho người đàn ông.

Ron di chuyển một cách hơi không thoải mái khi bọn họ đã đi khỏi. Liệu Hermione có biết cô ấy quan trọng đến thế nào đối với nó? Nó trước giờ cứ luôn tin tưởng rằng Hermione thừa thông minh để biết, nhưng mà, liệu nó có thể hi vọng Hermione biết được rằng nó yêu cô nàng nhiều thế nào dù nó đã phạm bao nhiêu lỗi lầm???(tội nghịp Ron wé ). Nó ước gì nó có thể quay lại quá khứ để thay đổi tất cả.

Nó dạo quanh và rảo mắt khắp cửa tiệm. Đúng là nó đang phí thới gian ở đây. Nó có lẽ nên vào một shop khác hay vào một quán rượu. Ừ, hay đấy. Nếu muốn có bất kì tin tức gì đáng chú ý thì quán rượu đúng là nơi để đến. Nó đặt lại tấm thiệp lên giá.

“Vẫn chưa kiếm ra được cái vừa ý àh?” – Một bà phù thuỷ mặc một cái áo hồng cười với nó.

“Hả?” – Nó hỏi lại, cảm thấy hai lỗ tai bắt đầu nóng lên (hihihi ). Nó phải làm gì bây giờ??

“Ông có cần tôi giúp để tìm một tấm thiệp không?” – Bà ta nhặt lấy vài cái và nhìn Ron với ánh mắt hớn hở. – “Tôi nghĩ mấy cái này sẽ thích hợp hơn, ông có vẻ không fải là tuýp người của văn thơ lãng mạn.”

“Không, tôi cũng nghĩ thế.” – Ron càu nhàu, quay đi và cảm thấy hơi khó chịu. Nó cảm thấy cần fải rời khỏi đây nhưng nó chẳng tìm ra được lý do gì. Thật là sai lầm khi nó đặt chân vào cửa tiệm này. Lẽ ra nó phải nhanh chóng rời đi khi nhìn thấy cái đống hồng trong này. Nó làm ra vẻ đang mua sắm nhưng thật chất là chả biết phải mua cái gì. Nó không cho rằng tặng cho Hermione quà Valentine là một điều đúng đắn. Nếu cô nàng vẫn còn giận nó thì sẽ không bao giờ chấp nhận món quà đó.

“Chúng tôi có một bộ sưu tập lớn về thiệp và quà,” – Bà chủ cửa tiệm huyên thuyên, vẫn toe toét cười – “Thế ông định tặng cho ai? Vợ hay người yêu?”

“Ưmm…chỉ là, một người bạn.” – Ron nói mà cảm thấy nóng lan xuống tận cổ.

“Chỉ là một người bạn?” – Bà ta hỏi lại, cười đắc ý – “Một người bạn đặt biệt!”

“Vâng, đúng là như vậy,” – Ron đáp. Đó quả là ý tưởng tồi tệ, – “Cô ấy đang thất vọng về tôi!” – Thất vọng? Có vẻ như từ ấy không đủ để diễn tả.

“Hmm” – Bà ta không nói gì, đưa mắt nhìn quanh mấy tấm thiệp, – “Ông có thể ngạc nhiên nếu biết tôi nghe những điều như vậy thường xuyên đến mức nào. Nhưng đôi khi, những tấm “thiệp đúng” sẽ làm thay đổi mọi thứ. Ồ, ở đây tôi có một cái rất tuyệt này.” – Bà ta dúi vào tay Ron một tấm thiệp màu hồng sặc sỡ với những trái tim nhảy nhót. Mặt sau là một dòng chữ đỏ nhạt “Bạn là người rất đặc biệt”

“Bà thật sự cho rằng vậy àh?” – Ron cầm lấy tấm thiệp, thắc mắc không biết vì sao người ta hay chọn màu hồng cho ngày Valentine. Liệu một tấm thiệp như vậy có thể giải quyết được chuyện của nó?

“Tôi đã rất tệ với cô ấy”

“Nào, một lời xin lỗi luôn là tốt nhất” – Bà ta cười nói – “Đôi khi một tấm thiệp có thể chuyển tải cảm xúc tốt hơn chúng ta.”

Vẫn chưa hết hoài nghi, nó mở tấm thiệp ra, chắc mẩm sẽ lại là một bài thơ ngu ngốc nào đó. Nhưng….bên trong quả là rất đẹp. Không fải thơ hoa hoè hay những suy nghĩ miên man, chỉ đơn giản là một dòng nhắn gửi giản đơn nhưng rất phù hợp với Hermione, gần như hoàn hảo. – “Được đấy. Bà đã thuyết phục được tôi rồi. Tôi mua tấm này.”

“Tuyệt! Thế ông có muốn kèm theo 1 món quà không?” – Bà chủ tiệm lại tươi cười.

“Hmm,..tôi không chắc là tôi có đủ tiền.” – Ron hơi ngượng ngập và đang cố nhớ xem nó đã xài hết bao nhiêu tiền rồi, từ số mà Bill cho mượn.

Bà chủ tiệm lại cười, mặc cho hi vọng về một cuộc mua bán lớn đã tắt ngúm. – “Cái gì đó đơn giàn thôi,” – nói rồi bà ta rảo qua khu hoa, lấy lên một cành hồng và khẽ thốt: “Hoàn hảo”.
Nó thận trọng bước ra khỏi tiệm, cầu mong cả Harry và Hermione không bất thình lình đứng trước mặt nó. Làm sao để zấu chúng bây giờ??? Nó có thể đút tấm thiệp vào túi quần nhưng còn bông hồng, nó sẽ nát bấy với cách này mất thôi!!! Nó vừa đi vừa dáo dác nhìn quanh xem có cách gì không. Có lẽ nó nên mua thêm vài cái gì khác rồi sau đó bỏ hết tất cả vào một cái túi lớn thì may ra hai đứa kia mới không nghi ngờ. Nó xem xét hàng hoá trên đường đi và nhận ra, đúng rồi, cả bọn đang cần thức ăn, nếu quả thật nãy zờ mà nó chẳng kiếm thêm được tin gì mới thì ít ra chuyến đi cũng không hoàn toàn bị lãng phí.

Một tiếng sau, Ron quay trở lại nơi nó và Harry đã chia tay. Nó thật sự thất vọng vì chẳng nghe ngóng được gì mới nhưng nó dấy lên một chút hy vọng giải quyết được chuyện zữa nó và Hermione.

“May mắn chứ?” – Tiếng Harry vang lên ngay bên trái Ron làm nó zật bắn.

“Ơ..không!” – Ron lắc đầu, – “Không có nhiều người lắm trên đường và cả trong quán rượu cũng vắng vẻ. Dù vậy, mình vẫn mua được một ít thức ăn này.” – Vừa nói nó vừa zơ cái túi đang cầm lên.

“Ờ, vậy thì ít nhất thì cũng đâu hoàn toàn fí fạm thời zan, fải không?” – Harry nói, – “Có thể Hermione đã tìm thấy điều gì đó.”

Cô nàng đã không tìm thêm được gì cả. Lúc Hermione nhập hội lại với tụi nó, con bé khẽ lắc đầu và Ron hiểu được điều đó. Cẩn thận tránh những Snatchers ngoài rìa làng, chúng nó tìm thấy được một khu trống biệt lập rồi dựng lều. Hermione cởi bỏ lớp nguỵ trang và quay lại đọc cuốn sách, hy vọng sẽ tìm thấy được điều gì có thể giúp ích. Harry bỏ ra ngoài một lúc và Ron biết thằng nhóc này lại đang muốn ở một mình để lại cố đọc suy nghĩ của Kẻ-ai-cũng-biết. Nó xếp thức ăn ra, và, trong khi Hermione không để ý, nó kí nhanh vào tấm thiệp vừa mua. Nó đang cố gắng để làm thêm gì đó với tấm thiệp thì Hermione bước tới.

“Cái gì vậy?” – Cô nàng bất ngờ hỏi.

“Cái này á?” – Ron thấy mặt nó nóng bừng và tự nguyền rủa chính mình. Zờ fải làm sao? – “Ơ ơ…có một cửa tiệm chuyên trang trí cho ngày St Valentine .. ơ….cứ nghĩ rằng mình có thể nghe ngóng được tin tức gì, ừ, mình chả biết thêm gì hết, mình đã cố ra khỏi đó nhưng con mụ bán hàng cứ zữ mình lại và hỏi han…” – nó biết rằng nó đang cà kê dê ngỗng và nụ cười của Hermione chả zúp ích gì thêm. Tim nó cứ dộng thình thịch và nó chắc chắn rằng cái dạ dày nó đang lộn tùng fèo. Sẽ thế nào nếu cô ấy ghét cái đó? Nó cầm lấy cái fong bì và cành hoa hồng với bàn tay đẫm mồ hôi và đưa cho cô nàng.

“Mình..mình…tặng bồ,’ – nó quýnh lên, cảm thấy mặt nó ngày càng nóng hơn. Nó không thể nhìn vào mắt cô nàng nhưng nó vẫn để ý được là cô nàng hơi run và cười nhẹ lo lắng.

“Mình…ơ…mình quay trở lại ngay,” – Hermione buột miệng và chạy khỏi phòng, bỏ lại Ron đứng đó đầu óc rối bời (đáng iu wá ). Cô ấy tức zận à?? Hermione có mấy khi cười khi tức zận đâu, nhưng mà…
Về Đầu Trang Go down
lớp phó kỉ luật
quản trị viên thử việc
quản trị viên  thử việc
lớp phó kỉ luật


Nữ
Tổng số bài gửi : 172
Thú nuôi : Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá 1
Registration date : 30/06/2008

Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá Empty
Bài gửiTiêu đề: hay kực lun nhá   Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá EmptyWed Jul 09, 2008 12:14 pm

Cô nàng quay trở lại trước khi Ron kịp suy nghĩ hết và lo lắng đưa cho nó một cái túi nhỏ. – “Mình cũng tìm thấy một cái shop zống vậy.” – Cô nói, cười bẽn lẽn.

Bối rối, Ron nhìn chằm chằm vào cái túi nhỏ trong khi Hermione mở tấm thiệp khỏi fong bì. Đôi mắt cô nàng bỗng ngân ngấn, nhưng cô nàng vẫn có thể mỉm với Ron một nụ cười run run khi nhìn thấy cái mặt bên ngoài. Trái tim màu hồng rực sáng và dòng “You’re Special To Me” dường như càng sống động trong cái lều ảm đạm này. Ron lo lắng ngắm Hermione mở ra bên trong và đọc. Nó không cần nhìn – nó vẫn nhớ trong thiệp có ghi những gì khi nó ngồi đọc trong quán rượu.
Ai đó dùng thời gian để nghĩ về những điều người khác cần và sưởi ấm
những trái tim khác với những lời lẽ dịu dàng và những hành động ân cần. Ai đó rất
sẵn lòng chia sẻ, sẵn lòng giúp đỡ, chăm sóc và càng khiến thế giới này thêm
đặc biệt.
Chẳng ai khác ngoài bạn, chẳng ai khác có thể ân cần bằng bạn, với mọi
thứ mà bạn đã làm cho mình…Và chẳng người nào khác có thể làm hay nói những
điều đặc biệt như bạn mà có ý nghĩa biết bao với mình như thế. Chẳng ai khác cả,
ngoài bạn.
Valentine vui vẻ!

Nó nhìn thấy mắt Hermione lướt hết qua các con chữ và, nó nhận ra lúc cô nàng đọc xuống dưới cùng, nơi có dòng chữ mà nó viết
I’m sorry for everything
Love, Ron

Một zọt nước mắt lăn dài trên má Hermione, khiến Ron chắc chắn rằng nó lại làm rối tinh mọi chuyện. Cô ấy không hề thích nó. Nó biết đó quả là một ý tưởng ngu ngốc. Một tấm thiệp chả làm được gì…..

“Nó đẹp lắm.” – Cô nàng nói, mỉm cười.

“Bồ thích chứ?” – Thế sao cô ấy lại khóc nhỉ? Nó chẳng thể nào hiểu nổi bọn con gái.

“Thích chứ, thích lắm!” – Hermione đáp, mỉm cười, ngập ngừng nhìn xuống tấm thiệp. “Đó là do cái mề đay, không fải tại bồ.”

Cô nàng không hỏi, nhưng Ron có thể nhận thấy nỗi thắc mắc lẫn trong zọng nói của Hermione. Nó ngồi xuống và ngắm nhìn cái túi nhỏ mà Hermione đã đưa cho nó. Nó vẫn chưa mở.

“Đúng là fần lớn là tại cái mề đay,” – nó khẽ nói, e ngại fản ứng của Hermione, – “Nhưng…cũng là do mình nữa. Mình…chỉ là…mình không biết nữa. Tất cả là như thế và cái mề đay chỉ là làm mọi chuyện tệ hơn. Nhưng mà, quả thật mình cũng vui sướng khi nó khiến mình như thế bởi nó bắt buộc mình fải đối mặt với nó. Mình không cố ý làm bồ đau lòng,” – nó cứ nói, tha thiết với hi vọng cô nàng thấu hiểu. – “Mình chỉ không hiểu…ý mình là…Harry thật là đặc biệt và bồ thì…ơ, ừ, hai bồ quả thật phi thường và lỗi lạc, ơ, ngoài sức tưởng tượng. Còn mình thì chỉ…..”

“Chỉ sao?” – Hermione hỏi ngang 1 cách bực bội. – “Bồ luôn luôn xuất hiện ở chỗ nào cần giúp và và bồ đã giúp. Điều đó là quá đủ và chúng tôi không thể làm gì được nếu thiếu bồ. Chúng mình cần bồ. Mình cần bồ.”

“Mình biết,” – nó nói, sụp xuống chiếc ghế, – “Chỉ là mình không hiểu tại sao. Mình không đặc biệt hay nổi tiếng hay – ”

“Bồ thật sự cho rằng mình nông cạn như vậy àh?” – Mắt cô nàng đã ánh lên những tia giận dữ.

“Không, không” – Ron nói nhanh – “Là mình. Chính mình mới thế. Mình biết điều đó thật ngu ngốc và cũng luôn tự bảo bản thân như thế. Mình biết thế…ở đây,” – nó chỉ vào đầu nó. – “Nhưng mình không thể nào thoát khỏi ý nghĩ đó và rồi cái mề đay…”

“Ôi Ron,” – Hermione nói, nắm lấy tay nó, - “Chẳng lẽ bồ không biết…”

“Giờ thì mình biết rồi,” – nó nói, khẽ nhún vai. – “Ít nhất thì mình cũng nghĩ như vậy. Khi Harry mở cái mề đay…” – nó không thể ngăn cú rùng mình chạy qua cơ thể khi nó nhớ lại.

“Mình biết là Harry đã không kể hết cho mình,” – cô nàng nói, vừa đưa mắt nhìn lối vào lều – “Nó chắc hẳn fải tồi tệ lắm.”

Ron gật đầu trong khi Hermione nắm chặt tay nó, lặng lẽ bảo nó hãy kể. Kể lại những gì đã xảy ra cũng tồi tệ y như trải qua nó vậy, cái hình ảnh khủng khiếp Harry và Hermione mắng nhiếc nó. Nó nhắm chặt mắt lại và kể hết mọi thứ, cứ như chất độc đang được đưa ra khỏi tâm trí, không rõ là từ bao giờ và như thế nào, nhưng nó đã làm được. Hermione quàng tay ôm chặt lấy nó và cả hai cùng khóc nức nở.

“Thật ngu ngốc!” – Ron nói, càng ôm cô bé chặt hơn (hố hố ). – “Mình biết là nó thật ngu ngốc và mình thật sự xin lỗi đã để nó khiến mình như thế.”

“Mọi chuyện đã qua rồi mà.” – Cô nàng đáp, vừa đưa ngón tay lên vuốt ve mái tóc đỏ của nó một cách dịu dàng để xoa dịu. – “Và, mình cũng thật xấu xa.”

“Bồ?” – Ron nhìn cô bé khó hiểu.

“Chẳng qua là mình đã cố che zấu thôi….” – Hermione mỉm cười khi cô nàng rời ra khỏi Ron. “Bồ toàn nói những điều tuyệt diệu về mình, nhưng mình chả bao giờ tin những điều đó. Mình là con mọt sách, là một đứa cái-gì-cũng-biết chảnh choẹ. Một cơn ác mộng.”

“Không đâu” – nó cói, cầm lấy tay cô nàng. “Có thể bồ không tin mình nhưng….bồ không phải là ác mộng đâu.”

“Haha, chúng ta đều là những đứa rất ngốc,” – Hermione nói, bật cười. – “Mình đã không muốn bồ biết vì mình không chắc là bồ..mình sợ rằng bồ sẽ cười mình.”

“Mình cảm thấy hạnh fúc,” – nó nói, hi vọng có thể khiến cho cô nàng cười, – “Bồ làm mình hạnh fúc mà mình thề, sẽ làm tất cả không để bồ đau lòng lần nào nữa. Mãi mãi. Mình sẽ làm mọi việc thật sự nghiêm túc từ bây giờ.”

“Mình hi vọng không quá nghiêm túc.” – cô nàng lên tiếng, vừa cười vừa nháy mắt.

“Chờ đã,” – nó nói một cách cảnh zác – “Có fải là chính Hermione Granger bảo mình đừng quá nghiêm túc không?”

“Ồ, hahaha,” – bật cười, cô nói – “Mình đã học được một điều từ bồ sau bao nhiêu năm.”

“Thật àh” – Ron hoan hỉ – “Mình có thể dạy cái gì cho cô phù thuỷ thông thái nhất từ trườc tới giờ nhỉ?

“Đừng xem cuộc sống quá nghiêm trọng” – cô đáp, lại mỉm cười – “bạn sẽ không bao giờ thoát khỏi nó.”

Ron bật cười và nó kéo Hermione lại gần để ôm thêm nữa (ôm nhìu thế ). – “Những lời nói thật lòng chưa bao giờ được nói” – nó lên tiếng. Một cảm zác lâng lâng hạnh fúc tràn trề. Cho dù sau này có chuyện gì xảy ra đi nữa, bọn nó sẽ cùng nhau đối mặt.

“Bồ chưa mở cái của bồ,” – Hermione nói, rời ra và đưa cho nó cái túi nhỏ.

Nó gần như quên béng về cái túi mà Hermione đã đưa cho nó (lo ôm nên quên rùi ). Nó mở túi và lôi ra một thanh Chocolate frog trong một cái hộp màu hồng vẽ đầy hình trái tim.

“Blimey,” – nó nói, bất ngờ – “Ngay cả Chocolate frog mà cũng màu hồng hôm nay àh!”

Hermione bật cười nhưng chợt ngưng bặt khi Ron lôi tấm thiệp ra. Cô bé đan đan những ngón tay vào nhau và mím chặt môi. Ngoài mặt tấm thiệp, nổi bật trên cái nền hồng là một dòng

Người ta vẫn nói, “Khi bạn đã tìm thấy được ĐIỀU DUY NHẤT, bạn sẽ biết.”

Tim nó lại dộng lên thình thịch lạ thường và dạ dày nó lại cảm thấy đảo lộn lên khi nó mở tấm thiệp
Mình đã biết (vẫn thế).
VALENTINE VUI VẺ
Love, Hermione

Ron há hốc miệng trong một thoáng, trước khi quay lại nhìn gương mặt lo lắng của Hermione và cười rạng rỡ với cô bé. Hermione mỉm cười nhẹ nhõm, quàng tay ôm chầm lấy Ron lần nữa và, nhẹ nhàng đặt môi mình lên môi nó.

“Valentine hạnh phúc, Ron!”

“Valentine hạnh phúc, love!”
---THE END---
Về Đầu Trang Go down
Peter Parker
Super Mod
Super Mod
Peter Parker


Nam
Tổng số bài gửi : 877
Age : 28
Đến từ : Nơi lạnh lẽo, băng giá
Registration date : 30/06/2008

Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá   Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá EmptyWed Jul 09, 2008 12:31 pm

Dài quá đọc mỏi hết mắt hoc
Về Đầu Trang Go down
http://teen9xv.co.cc
lớp phó kỉ luật
quản trị viên thử việc
quản trị viên  thử việc
lớp phó kỉ luật


Nữ
Tổng số bài gửi : 172
Thú nuôi : Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá 1
Registration date : 30/06/2008

Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá   Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá EmptyFri Jul 11, 2008 11:30 am

Ông PP ko đọc thì ông Rep làm chi. Cho tui thất vọng thêm há
Về Đầu Trang Go down
[K]eyBy
quản trị viên tối cao
quản trị viên tối cao
[K]eyBy


Nam
Tổng số bài gửi : 775
Age : 28
Đến từ : Nơi xa xăm tít mù
Thú nuôi : Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá 5
Registration date : 22/06/2008

Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá   Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá EmptyFri Jul 11, 2008 11:33 am

mới đọc xong phần post 1 đã đau cả mắt nhưng mà hay ghê thank ná (ước gì forum có hack mod thank 12344 )
Về Đầu Trang Go down
http://teen9xv.co.cc
Kaito-kun
Super Mod
Super Mod
Kaito-kun


Nam
Tổng số bài gửi : 839
Đến từ : Không gian
Thú nuôi : Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá 33
Registration date : 04/07/2008

Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá   Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá EmptyTue Jul 15, 2008 4:35 pm

ừm, hơi dài nên đọc lác hết cả mắt
nhưng mà truyện cũng hấp dẫn đấy, thanks nhiều
Về Đầu Trang Go down
zhao_yun
Dynasty Warriors
Dynasty Warriors
zhao_yun


Nam
Tổng số bài gửi : 455
Đến từ : Final Fantasy VII: Dirge of Cerberus
Thú nuôi : Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá 12
Registration date : 01/07/2008

Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá   Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá EmptyWed Jul 16, 2008 12:41 pm

cũng dc đấy
(bà thik chuyện tình cảm ghê nhỉ)
Về Đầu Trang Go down
[K]eyBy
quản trị viên tối cao
quản trị viên tối cao
[K]eyBy


Nam
Tổng số bài gửi : 775
Age : 28
Đến từ : Nơi xa xăm tít mù
Thú nuôi : Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá 5
Registration date : 22/06/2008

Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá   Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá EmptyWed Jul 16, 2008 1:31 pm

é đây là chuyện harry mà tỉnh cảm ở đâu vậy đọc ko thấy tình cảm đâu cả (không biết có phải tôi vô tâm ko nữa .7. khoc .01. )
Về Đầu Trang Go down
http://teen9xv.co.cc
zhao_yun
Dynasty Warriors
Dynasty Warriors
zhao_yun


Nam
Tổng số bài gửi : 455
Đến từ : Final Fantasy VII: Dirge of Cerberus
Thú nuôi : Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá 12
Registration date : 01/07/2008

Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá   Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá EmptyWed Jul 16, 2008 1:39 pm

bác admin giả vờ hay là thật đấy
Về Đầu Trang Go down
Kaito-kun
Super Mod
Super Mod
Kaito-kun


Nam
Tổng số bài gửi : 839
Đến từ : Không gian
Thú nuôi : Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá 33
Registration date : 04/07/2008

Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá   Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá EmptySat Nov 15, 2008 2:59 pm

Admin đã viết:
é đây là chuyện harry mà tỉnh cảm ở đâu vậy đọc ko thấy tình cảm đâu cả (không biết có phải tôi vô tâm ko nữa .7. khoc .01. )

nhảm ruồi, cái đấy là của mấy đứa chuyên gia coi phim HQ chứ ta đây còn ko biết nó là gì nữa .01. .34. đang nản
Về Đầu Trang Go down
zhao_yun
Dynasty Warriors
Dynasty Warriors
zhao_yun


Nam
Tổng số bài gửi : 455
Đến từ : Final Fantasy VII: Dirge of Cerberus
Thú nuôi : Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá 12
Registration date : 01/07/2008

Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá   Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá EmptySat Nov 15, 2008 10:00 pm

ưm, thế nào thì tôi cũng ko thik nổi cái truyện hp này!!!
Về Đầu Trang Go down
Kaito-kun
Super Mod
Super Mod
Kaito-kun


Nam
Tổng số bài gửi : 839
Đến từ : Không gian
Thú nuôi : Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá 33
Registration date : 04/07/2008

Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá   Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá EmptySat Nov 15, 2008 10:05 pm

zhao_yun đã viết:
ưm, thế nào thì tôi cũng ko thik nổi cái truyện hp này!!!

cùng lắm thì đọc chơi rồi rep cho khổ chủ đỡ tốn công post thôi keke
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá   Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá Empty

Về Đầu Trang Go down
 
Taking care of romance (R/H)chịu khó đọc, rồi rep nhá
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Teen Vn 9x :: Comic - Manga :: Hp-
Chuyển đến 
Copyright © 2006-2008, Yeah1.com SuperStar Corporation. All rights reserved.
Address: 168C-D-E Vo Thi Sau, Dist.3rd, Ho Chi Minh City, Vietnam
Văn phòng giao dịch: 5A Phan Kế Bính, P Đa Kao, Q1, tpHCM
ĐT: (08).5404.3396 - (08).5404.3397 - Fax: (08).54043398.
Thiết kế: Yeah1's Team. Phát triển bởi Yeah1's Members.
Giấy phép ICP số 09/GP-CBC.
Powered by vBulletin® Version 3.7.4
Copyright ©2000 - 2009, Jelsoft Enterprises Ltd.
Xem tốt nhất ở độ phần giải lớn hơn 1024x768 và trình duyệt Firefox
Get Firefox Now Get Windows Media Player Now
Create a forum on Forumotion | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất